French (Fr)简体中文English (United Kingdom)

Trường Trung học Thực Hành-Khối chuyên ĐHSP
“Nâng cao chất lượng giáo dục toàn diện; phát triển giáo dục mũi nhọn; rèn luyện năng lực vận dụng sáng tạo của học sinh vào thực tiễn cuộc sống”
  
Bài viết cộng tác
CÁ THU SỐT CÀ PDF. In Email
Thứ hai, 24 Tháng 9 2012 11:09

CÁ THU SỐT CÀ

Một gia đình bình thường không dư dả sẽ ra sao nếu thiếu hụt? Tôi chưa từng quan tâm đến câu hỏi này cho đến khi tôi buộc lòng phải suy nghĩ về nó.

Đầu tháng tư,bố mất việc khi còn hai năm nữa mới đến tuổi hưu. Hai năm không phải là một quãng thời gian dài nhưng nó đủ để chị hai học xong Đại học còn tôi sẽ vào năm nhất. Rồi sẽ phụ với chị hai kiếm part – time lo tiền học cho bé út. Nhưng không,không phải là hai năm sau, không phải là tương lai mà là hiện tại, bố rời công ty với hơn ba mươi triệu tiền hưu sau gần mười mấy năm làm việc miệt mài và cần mẫn. Bỗng chốc, trụ cột kinh tế duy nhất trong gia đình tôi sụp đổ. Trước đây với hơn bốn triệu một tháng bố mang về chỉ đủ để chi trả những chi phí sinh hoạt và tiền học của ba chị em tôi. Bây giờ với 30 triệu ấy – bảy tháng tiêu dùng và sau đó thì sao? Gia đình tôi sẽ ra sao? Tôi cũng đã từng nghĩ đến viễn cảnh mình sẽ phải nghỉ học nhưng lại bất giác rùng mình một cái,nước mắt chực trào khi nhìn thấy bố lặng lẽ suy tư,ưu phiền.

Kể từ khi nghỉ làm,bố ít nói hẳn đi và hay trầm ngâm, thở dài, tôi biết bố buồn, buồn vì công ty đã sa thải bố không mảy may nghĩ đến mười mấy năm bố đã phục vụ tận sức, nhưng buồn hơn vì bố sẽ không thể lo cho gia đình một cách chu đáo được nữa. Kể từ khi nghỉ làm, bố chỉ quanh quẩn với những công việc của mẹ: dọn dẹp nhà cửa, giặt quần áo, nấu ăn…và có vẻ hài lòng với vị trí mới. Còn mẹ, mẹ bắt đầu tham gia tổ thêu gia công của phường để kiếm thêm thu nhập – dù đó là nên là “nhiệm vụ” của bố - theo như tôi nghĩ. Vì công việc nên mẹ phải đi từ sáng đến tối, thế nên bố lại càng “ bành trướng” phạm vi hoạt động và dần trở thành một người nội trợ theo đúng nghĩa. Điều đó làm tôi rất bất bình.Những lúc nhìn thấy bố cặm cụi ủi từng cái áo,vá từng chiếc quần và xách giỏ đi chợ tôi đều cảm thấy bố rất nhu nhược. Đáng lẽ bố phải là người tìm kiếm việc làm mới để trang trải kinh tế, đáng lẽ bố phải là người sốt sắng tìm lối thoát cho tình cảnh gia đình tôi lúc này. Nhưng không, bố an nhàn với công việc nội trợ và dồn hết lên vai mẹ. Người bố luôn cứng rắn đôi lúc gia trưởng trong lòng tôi đâu rồi? Người bố với lối suy nghĩ có phần cổ hữu “đàn bà việc bếp” nay sao lại đột nhiên thay đổi ? Càng nghĩ tôi càng thấy khó chịu và có phần khi thường bố. Nhưng bố thì vui vẻ hơn trước, lại còn hay hỏi han chị em chúng tôi thích ăn món gì bố sẽ nấu. Chị hai và bé út thì luôn chọn những món rẻ tiền vì biết rằng nhà tôi cần phải dè xẻn chi tiêu. Còn phần tôi, một bữa đi học về, do đã sẵn bực bội đám bạn nên khi nhìn thấy bố cầm cây lau nhà chạy ra mở cửa và hỏi xem tôi muốn ăn gì trưa mai, tôi chỉ trả lời cộc lốc:

- Cá thu sốt cà – rồi bước vào trong không ngoái lại nhìn

Tôi biết bố sẽ không mua được vì hai khoanh cá thu nhỉnh hơn lòng bàn tay đã có giá hơn 40 nghìn và với tình cảnh gia đình tôi hiện nay, món ăn đó được xem là quá xa xỉ. Nhưng trên tất cả, tôi chỉ muốn bố biết công việc nội trợ không dành cho bố.

Nhưng bất ngờ hơn, ngày hôm sau khi trên đường sang trường đón bé út,bố đã gọi cho tôi và nói:

-Hai con gái của ba về nhà sớm nhé,hôm nay có món con thích đấy, cá thu sốt cà. Tuy nó hơi đắt nhưng đó là món con thích và bố đã hứa sẽ nấu cho con ăn. Con đừng lo về giá của nó, bố đã phải kì kèo dữ lắm mới lấy được hai khoanh cá với giá chỉ hơn hai mấy nghìn, bố phải trả giá lâu lắm cô ấy mới chịu bán,con thấy bố siêu không?

Nghe giọng nói hồ hởi như khoe của bố tôi lại càng tức giận. Tại sao bố không chịu hiểu công việc này không dành cho bố? Chẳng lẽ bố cứ muốn dành khoảng thời gian còn lại để trả giá kì kèo từng món hàng ngoài chợ hay sao?

-Vâng, con về ngay – Tôi đáp lạnh lùng.

Từng câu hỏi chạy ngổn ngang trong lòng tôi đến khi tôi đến trường bé út,tôi giục nó :“lên xe” rồi chạy nhanh tới quán trà sữa gần đó,tôi không muốn về nhà lúc này,không muốn nhìn thấy bộ dạng một người nội trợ của bố,ước gì đây chỉ là giấc mơ để khi trở về, chính mẹ là người dịu dàng chạy đến mở cửa cho tôi,chứ không phải bố.

Tuy vậy,bé út không đồng ý với ý định của tôi, nó lắc đầu nguầy nguậy:

-Không, bé không uống đâu, mình về nhanh đi để bố chờ, hôm nay bố nói với bé là sẽ nấu món chị ba thích đó, mình về nha chị ba.

Nhưng tôi ngạt phắt là đẩy nó vào chỗ ngồi,tôi nạt: “uống đi” làm nó líu ríu làm theo,mắt nhìn tôi sợ hãi. nhìn nó,tôi bâng quơ hỏi :

-Bé thấy bố có khác trước không?

Khác với sự tưởng tượng của tôi về câu trả lời liên quan đến việc nội trợ của bố,bé út hồn nhiên trả lời:

-Dạ có,bé thấy bố cười nhiều hơn nè,bố hay chơi với bé nữa,bố làm ngựa cho bé cưỡi vui lắm. Lúc trước bố về lúc nào cũng than đau lưng và mệt mỏi không chơi với bé được,lại còn ngay cáu gắt,mỗi khi bé thấy bố nhăn mặt,bé sợ lắm. Ước gì lúc nào bố cũng như vậy thì hay biết mấy,chị ba ha!

Tôi chợt ngớ ra,những gì con bé nói làm tôi nhớ lại lúc trước khi tôi hỏi mẹ vì sao không giục bố đi kiếm việc làm khác,mẹ chỉ nhìn tôi dịu dàng:

-Vì bố không thích. Con biết đó,một người như bố đã phải đấu tranh tư tưởng rất nhiều để quyết định ở nhà. Nhưng cuối cùng,bố muốn ở nhà chăm sóc các con,bù lại quãng thời gian bố đã không ở bên gần gũi. Hơn nữa,mẹ cũng không muốn ép bố làm điều bố không thích. Tiền không mua được hạnh phúc và mẹ đã sống với bố hơn hai mươi năm để thấu hiểu điều đó

Nhưng lúc ấy,tôi chỉ nghĩ : “Không có tiền thì làm được gì nữa”.

Trước đến giờ,tôi chỉ mang những điều tôi ngưỡng mộ về một người đàn ông biết kiếm ra tiền,không chịu đầu hàng trước nghịch cảnh mà áp đặt vào bố nên đã không thể chấp nhận việc bố trở thành một người nội trợ,suốt ngày quanh quẩn trong xó bếp. Tôi chỉ muốn bố kiếm việc làm mới mà quên nghĩ đến việc bố đã 53 tuổi – cái tuổi quá khó để người ta bắt đầu một công việc mới,những thử thách và xô đẩy mới chỉ dành cho thế hệ sau bố. Ở cái lứa tuổi ấy người ta thường tìm về với sự an nhàn và bình yên trong gia đình,chăm sóc con cái và dành thời gian cho những người thân yêu. Tôi còn nhớ trước đây,khi tôi đi học cũng là lúc bố rời khỏi nhà và bố trở về với một tâm trạng mệt mỏi sau một ngày làm việc căng thẳng đến nỗi chị em tôi không ai dám lại gần tiếp xúc với bố,nói chi là trò chuyện. Có lúc tôi đã trách bố mải kiếm tiền mà bỏ quên chị em tôi. Vậy mà bây giờ,bố đang ở nhà vì ba chị em tôi mà tôi lại không biết quý trọng,lại còn hay cáu gắt và không hài lòng với những việc bố làm , tôi thật là một đứa con bất hiếu.

-Chị ba đừng giận bố nữa nha, bố thương chị ba lắm – Nó nhìn tôi bằng cặp mắt tròn xoe, tôi xoa đầu nó,b é út nhà tôi lớn thật rồi . Tôi gật đầu:

-Mình về nhà nha bé.

Nó đứng bật dậy như chờ câu nói của tôi từ lâu lắm .

Về đến nhà, tôi thấy bố đã thiếp ngủ trên chiếc ghế mây trước nhà,tay cầm chùm chìa khoá cổng. Bên trong,bàn ăn với món cá thu sốt cà đã được dọn sẵn…

(Đỗ Minh Ngọc – 12D1)

 
ÁNH SÁNG DIỆU KÌ PDF. In Email
Thứ hai, 24 Tháng 9 2012 11:08

ÁNH SÁNG DIỆU KÌ

Năm nay, quê nội lần đầu tiên lắp đường dây điện nên người vui sướng nhất đương nhiên là Đèn Điện. Ở vùng quê hẻo lánh này, Đèn Điện trở thành một báu vật. Tất nhiên rồi, ánh sáng đèn điện vừa sáng rõ, vừa không khói, không bụi, dễ dàng bật tắt. Tự hào về điều đó, Đèn Điện kiêu căng lắm, nó xem thường mọi thứ mọi vật xung quanh, nhất là Đom Đóm.

- Sao ngày nào cậu cũng bay vòng vòng quanh tớ thế hả? - Đèn Điện hỏi Đom Đóm

- Tớ tìm xem coi sao mấy ngày nay cậu chủ không mang chúng tớ về chiếu sáng học bài! - Đom Đóm thỏ thẻ trả lời

- Ha ha! - Đèn Điện cười phá lên - Có tớ đây rồi, cậu chủ cần gì cậu chứ!

Đom Đóm nghe vậy buồn lắm bèn bay đi, ánh sáng của Đom Đóm tỏa ra trong khu vườn bé nhỏ như một tia sáng diệu kì lấp lánh trong đêm tối. Còn Đèn Điện, nó cứ đắc ý với bản thân mình.

Đêm nọ, đèn điện đang hãnh diện soi sáng cho cậu chủ làm bài thì vang lên một tiếng “Phụt”, không gian tối om. “Cúp điện rồi!”, cậu chủ reo lên, còn Đèn Điện thì bàng hoàng ngơ ngác. Từ xa xa, một đàn đom đóm bay về khuôn cửa sổ nhà cậu chủ. Ngôi nhà tối đen như mực bỗng sáng dần lên bởi ánh sáng từ những người bạn Đom Đóm. Ánh sáng chiếu xung quanh giúp cậu chủ hoàn thành bài tập. Đèn Điện rụt rẻ nói:

- Xin lỗi các bạn! Mình không nên nói về các bạn như thế!

- Không sao đâu! Chúng mình hãy cùng nhau góp phần làm đẹp cuộc sống nhé! - Đom Đóm mỉm cười

Đèn Điện và Đom Đóm cùng cười thật tươi. Thì ra mỗi vật mỗi loài trên thế giới này đều hữu ích, đừng bao giờ đánh giá ai khác bằng cái nhìn phiến diện của bản thân mình!

 

Họ và tên: Nguyễn Hoàng Thu Trang (Sáng tác)

Lớp: 10CV

Trường: Trung học Thực hành ĐHSP

 
BÍ QUYẾT HỌC TỐT CÁC MÔN HỌC PDF. In Email
Thứ hai, 24 Tháng 9 2012 11:07

BÍ QUYẾT HỌC TỐT CÁC MÔN HỌC

Lên cấp III, việc học thực sự không còn đơn giản như ở cấp I hay cấp II. Những năm cấp III lại còn là những năm học quan trọng nhất khi nội dung học quyết định kết quả hai kỳ thi cột mốc của 12 năm học: thi Tốt nghiệp và thi Đại học. Làm thế nào để có thể vượt qua ba năm học cấp III một cách suôn sẻ nhất thì quả là không hề đơn giản. Sau đây mình chỉ xin được chia sẻ một số kinh nghiệm mà mình đã đúc kết được sau hai năm học lớp 10 và 11.

Trước hết, muốn việc học của mình đạt hiệu quả cao thì các bạn nên nắm được những lợi ích nó mang lại. Đây chính là những động lực ban đầu để tạo nên hứng thú muốn được học.

+ Toán: Trừ phi sau này các bạn làm giáo viên dạy Toán thì những kiến thức môn Toán chúng ta học bây giờ(như giải phương trình,đạo hàm,vẽ các đồ thị hàm số…) sẽ hiếm khi gặp lại trong tương lai. Thế nhưng ta vẫn phải học Toán, thậm chí là số tiết môn Toán là nhiều nhất trong số các môn. Điều này không hề vô nghĩa. Toán không phải môn học rèn luyện cho ta trở thành một nhà toán học. Toán đơn giản là môn rèn cho người học sinh biết cách phân tích vấn đề theo hướng chính xác nhất và giúp đầu óc ta linh hoạt hơn=>Toán rèn luyện tư duy theo kiểu Logic.

+Văn : Thông qua việc tìm hiểu,phân tích các tác phẩm, chúng ta có cơ hội hiểu thêm về thế giới tinh thần,tình cảm của nhiều con ngừơi,nhiều tầng lớp, nhiều xã hội khác biệt. Các bài làm Văn lại giúp ta biết cách nhìn nhận,nhận thức vấn đề theo nhiều chiều,nhiều phía để phân tích,đánh giá một việc theo một cách tòan diện và sâu sắc nhất => Văn rèn luyện tư duy về Ngôn ngữ và Nhân văn.

+Anh văn: Hiện giờ, tiếng Anh vẫn được xem là ngôn ngữ sử dụng chủ yếu trong mọi hoạt động kinh tế, văn hóa, du lịch, giao thông…quốc tế. Nếu học tốt môn học này các bạn sẽ dễ dàng tiếp cận hơn với các nền giáo dục tiên tiến khác trên thế giới cũng như cơ hội tìm được việc làm tốt cũng nhiều hơn.

Đó là một số ví dụ nhỏ để chúng ta thấy được mình đang học vì mục đích gì. Còn sau đây mình xin được chia sẻ một số cách học mà mình nghĩ là hiệu quả:

+Nên dành nhiều thời gian cho tự học và học nhóm hơn là học thêm dày đặc.

+Giờ học trên lớp nên chú ý nghe thầy cô giáo giảng bài, không nên giờ môn này mà lấy môn khác ra học.

+Trước khi làm bài tập nên xem sơ qua lý thuyết và nắm trọng tâm chính của bài. Các môn như Toán, Lý, Hóa cần học thuộc kĩ công thức vì công thức là cơ sở để làm bài.

+Làm các bài căn bản trước rồi mới đến các bài nâng cao, phức tạp.

+Nên cân bằng giữa học tập và sinh hoạt, nghỉ ngơi. Không nên thức quá khuya hay bỏ bữa vì sẽ ảnh hưởng đến tinh thần,dẫn đến không tập trung học được.

+Đừng đặt quá nhiều áp lực lên bản thân. Thỉnh thỏang các ngày ít bài hoặc ngày nghỉ có thể dành thời gian đi chơi hoặc lựa chọn các hình thức giải trí như đọc sách,xem phim hay chơi thể thao.

Chúc các bạn tìm được cho mình con đường phù hợp nhất để nâng cao chất lượng học tậpJ

( Trần Hiểu Hân – 12D1)

 
D1 thân thương PDF. In Email
Thứ hai, 24 Tháng 9 2012 11:07

D1 thân thương

…..Có những kỉ niệm không bao giờ là giờ quên. Đối với tôi, đó chính là giây phút này – giây phút gắn bó đầy kỉ niệm cùng D1. Tôi không rõ cảm nhận này bắt đầu từ khi nào nhưng khi ngồi lại viết những dòng tâm sự này, lòng tôi dâng lên một cảm xúc khó tả.

Người ta thường nói, cấp 3 là khoảng thời gian đẹp đẽ nhất của cuộc đời học sinh. Tôi đã từng không tin điều ấy. Đó là lúc vừa chập chững bước vào lớp 10. Xa bạn bè, thầy cô giáo cũ, lúc ấy trong tôi không một ấn tượng nào về trường lớp mới cả. Ngay cả trong tư tưởng tôi lúc bấy giờ ,cấp 2 vẫn là đẹp nhât. Nhưng chính D1 đă thay đổi những suy nghĩ tưởng chừng như bất biến ấy. Hai năm, khoảng thời gian nghe qua cảm thấy thật dài nhưng sao lại trôi qua như chớp mắt. Học tập, gắn bó với nhau suốt chừng ấy chặng đường đã gắn kết bốn mươi con người ấy lại với nhau. Những giờ học vui nhộn, những lúc căng thẳng khi thầy cô khảo bài hay những tiểu phẩm khiến lớp dường như vỡ tung trong giờ Anh – tất cả đã làm nên những kỉ niệm khó có thể phai mờ. Những giờ sinh hoạt tập thể, tham gia các hoạt động Đoàn trường càng khiến các mối quan hệ trở nên khắng khít, gắn bó.

Nhưng cuộc vui nào cũng có lúc phải tàn. Những dự định, hoài bão, ước mơ năm cuối cấp đã chấp cánh tương lai chúng tôi. Mỗi người một con đường, một ngã rẽ, chính điều này đã khiến dân số D1 vơi dần đi. Mỗi một người ra đi đều mang lại biết bao nuối tiếc cho các thành viên còn lại. Giọt nước mắt mọi người cố giữ lấy nhưng vẫn tuôn rơi. Tôi vẫn còn ấn tượng mãi khung cảnh lễ tổng kết năm vừa rồi. Có lẽ từ trước đến giờ, đấy là buổi lễ để lại trong tôi nhiều xúc cảm nhất. Bởi lẽ không chỉ vì chứng kiến cảnh chia tay của các anh chị lớp trên, mà tôi còn liên tưởng đến giây phút này của mình vào năm sau. Tôi không thể hình dung khung cảnh D1 lúc ấy.....Tuy nhiên, đó vẫn là tương lai, còn trong hiện tại lúc này,tôi phải thật cố gắng trân trọng những giây phút quý báu khi còn được sống trong “ngôi nhà D1”,được gắn bó với những kỉ niệm thân thương, để sau này nhìn lại vẫn còn một góc kí ức thân thuộc, một góc kí ức không thể nào quên……

 

( My My – 12D1 )

 
Những điều nghịch lý PDF. In Email
Thứ hai, 24 Tháng 9 2012 11:06

Những điều nghịch lý

Chúng ta xây dựng xa lộ rộng lớn nhưng chúng ta nhìn nhau bằng con mắt hẹp hòi.

Chúng ta mua nhiều đồ hơn nhưng sử dụng chúng ít hơn.

Những ngôi nhà ngày càng to hơn nhưng gia đình ngày một thu nhỏ lại. Nhà đẹp nhiều hơn, gia đình yên ấm ít hơn.

Chúng ta có nhiều tiện nghi nhưng có ít thời gian dành cho nhau.

Chúng ta có nhiều bằng cấp hơn trước nhưng trí khôn kém đi, biết nhiều hơn nhưng óc phán xét suy giảm.

Chúng ta tích cóp của cải nhưng đồng thời làm rơi vụng những giá trị của con người. Với nhiều người, thu nhập đi lên, đạo đức đi xuống.

Chúng ta nói quá nhiều, nghe quá ít.

Chúng ta đang cố học cánh kiếm sống chứ không học cách sống. Chúng ta kéo dài được tuổi thọ nhưng cuộc sống vẫn ngắn ngủi.

Chúng ta vượt được vạn dặm để lên tới mặt trăng và trở về, nhưng không ít người cả đời không bước qua nổi bức giậu sang thăm người hàng xóm. Chúng ta chinh phục được vũ trụ nhưng bức lực với chính mình.

Chúng ta xây dựng những công trình lớn nhưng chưa chắc đã là công trình tốt.

Chúng ta cố gắng làm sạch không khí trong lúc tự là ô nhiễm tâm hồn bản thân.

Chúng ta viết nhiều nhưng đọc ít. Chúng ta học cách hối hả nhưng không học được cách đợi chờ.

Chúng ta chế được những máy tính công xuất lớn và tốc độ nhanh đễ lưu trữ và xử lý thông tin trong vài phần tỷ của cái nháy mắt nhưng các dân tộc vẫn không hiểu nhau.

Chúng ta chia nhỏ được các nguyên tử nhưng bất lực trước thói quen định kiến.

Chúng ta có nhiều thứ để giải trí nhưng ngày càng ít được thư thả.

( Hoàng Yến – 12D1, sưu tầm)

 
«Bắt đầuLùi12345678910Tiếp theoCuối»

Trang 9 trong tổng số 11


 Tin mới: 

Ra quân đội tuyển học sinh giỏi TP 2019

Ngày 4 – 03 – 2019, Trường trung học Thực hành ĐHSP đã có buổi họp mặt các học sinh giỏi trong đội tuyển HSG cấp TP trước ngày ra quân (đội tuyển Trường THTH gồm 106 thành viên gồm các môn Toán, Lý, Hóa, Sinh, Địa lí, Văn, Anh). Kỳ thi học sinh giỏi cấp TP năm 2019 được tổ chức tại Trường THPT chuyên Lê Hồng Phong, Trường THPT Trưng Vương, Trường THPT Bùi Thị Xuân. Đến dự có...

Kết quả cuộc thi thiết kế logo chào mừng kỷ niệm 20 năm thành lập Trường THTH ĐHSP TP.HCM

Kết quả cuộc thi thiết kế logo chào mừng kỷ niệm 20 năm thành lập Trường THTH ĐHSP TP.HCM STT Tên Lớp Giải 1 Lương Tiểu Vy 10CT Nhất 2 Văn Bội Hân 12CT Nhì 3 Văn Bội Hân 12CT Ba 4 Huỳnh Thiên Kim 10CT KK 5 Đào Võ Minh...
 

 Đang truy cập: 

Hiện có 1577 khách Trực tuyến

 Weblink 

 Truy Cập