ÁNH SÁNG DIỆU KÌ In
Thứ hai, 24 Tháng 9 2012 11:08

ÁNH SÁNG DIỆU KÌ

Năm nay, quê nội lần đầu tiên lắp đường dây điện nên người vui sướng nhất đương nhiên là Đèn Điện. Ở vùng quê hẻo lánh này, Đèn Điện trở thành một báu vật. Tất nhiên rồi, ánh sáng đèn điện vừa sáng rõ, vừa không khói, không bụi, dễ dàng bật tắt. Tự hào về điều đó, Đèn Điện kiêu căng lắm, nó xem thường mọi thứ mọi vật xung quanh, nhất là Đom Đóm.

- Sao ngày nào cậu cũng bay vòng vòng quanh tớ thế hả? - Đèn Điện hỏi Đom Đóm

- Tớ tìm xem coi sao mấy ngày nay cậu chủ không mang chúng tớ về chiếu sáng học bài! - Đom Đóm thỏ thẻ trả lời

- Ha ha! - Đèn Điện cười phá lên - Có tớ đây rồi, cậu chủ cần gì cậu chứ!

Đom Đóm nghe vậy buồn lắm bèn bay đi, ánh sáng của Đom Đóm tỏa ra trong khu vườn bé nhỏ như một tia sáng diệu kì lấp lánh trong đêm tối. Còn Đèn Điện, nó cứ đắc ý với bản thân mình.

Đêm nọ, đèn điện đang hãnh diện soi sáng cho cậu chủ làm bài thì vang lên một tiếng “Phụt”, không gian tối om. “Cúp điện rồi!”, cậu chủ reo lên, còn Đèn Điện thì bàng hoàng ngơ ngác. Từ xa xa, một đàn đom đóm bay về khuôn cửa sổ nhà cậu chủ. Ngôi nhà tối đen như mực bỗng sáng dần lên bởi ánh sáng từ những người bạn Đom Đóm. Ánh sáng chiếu xung quanh giúp cậu chủ hoàn thành bài tập. Đèn Điện rụt rẻ nói:

- Xin lỗi các bạn! Mình không nên nói về các bạn như thế!

- Không sao đâu! Chúng mình hãy cùng nhau góp phần làm đẹp cuộc sống nhé! - Đom Đóm mỉm cười

Đèn Điện và Đom Đóm cùng cười thật tươi. Thì ra mỗi vật mỗi loài trên thế giới này đều hữu ích, đừng bao giờ đánh giá ai khác bằng cái nhìn phiến diện của bản thân mình!

 

Họ và tên: Nguyễn Hoàng Thu Trang (Sáng tác)

Lớp: 10CV

Trường: Trung học Thực hành ĐHSP